Đặt chân đến Sapa trong một chuyến công tác dài ngày, tôi không ngờ rằng đây chính là chuyến đi sẽ thay đổi thế giới quan của tôi rất nhiều, mãi mãi về sau.
Đó không đơn thuần là một chuyến đi, mà còn là hành trình tôi tìm thấy sự kết nối sâu sắc với văn hóa dân tộc, con người và thiên nhiên. Từ bản làng đơn sơ tới những khu nghỉ dưỡng sang trọng, tôi sống trọn vẹn từng phút giây của nhiều cuộc đời – vừa gần gũi, vừa chân thật.
Những ngày đầu tiên – trải nghiệm cuộc sống mộc mạc từ bản làng tới bản làng
Lớn lên ở phố thị, tôi hoàn toàn lạ lẫm với cuộc sống thường ngày của người dân trên bản.
Điểm dừng chân đầu tiên của tôi là bản Cát Cát, nơi tôi được hóa thân thành cô gái dân tộc H’Mông, được tự tay se lanh, nhuộm vải tràm hay vẽ khăn họa tiết bằng sáp ong. Có ai ngờ rằng khu du lịch nhộn nhịp, trù phú này lại từng là một trong những bản làng nghèo nhất ở Sapa. Chính sự kiên trì, đồng lòng và sự sáng tạo của cả một tập thể đã đưa ra những nét văn hóa độc đáo của bản – vào trong những kiến trúc cầu kỳ, biến mỗi góc nhỏ đều trở thành “view triệu đô”.
Hình ảnh Hoa hậu Ngọc Quỳnh trải nghiệm dệt vải lanh
“Ở đây, người dân bản không diễn, họ vẫn sống đúng với nhịp điệu thường ngày” – Lời chia sẻ của ban lãnh đạo Cát Cát cứ in mãi trong đầu tôi. Có lẽ đó là lý do khiến mỗi khung hình của tôi ở nơi đây đều chân thực tới lạ kỳ.
Rời xa khu du lịch sầm uất, điểm đến tiếp theo có phần đơn sơ và mộc mạc hơn – đó là bản Tả Van
Ở nơi đây, chúng tôi được tiếp đón như những vị khách quý bằng những gì quý giá nhất. Đó là món khâu nhục được thực hiện cực kỳ công phu với rất nhiều bước cầu kỳ và hàng chục loại gia vị, hay là bài hát Mời khách tới nhà được thực hiện bởi các vũ công ngay trên thảo nguyên xanh ngắt.
Hoa hậu Ngọc Quỳnh trong trang phục cô gái Giáy, được chào đón bằng bài nhạc Mời khách
Tôi cùng bà con lên nương cấy từng nhánh mạ non, đổ xôi, giã nhuyễn, tạo thành chiếc bánh dày người Giáy. Từng bước đều được làm một cách thủ công, tạo nên những món ăn không chỉ ngon mắt mà còn ngon miệng.
Trong những ngày ở Sapa, tôi còn được trải nghiệm cuộc sống của một cô gái Dao Đỏ – tộc người nổi tiếng với tri thức y học dân gian.
Theo chân bà con lên rừng hái lá, tôi được dạy phân biệt những loại lá thảo dược: từ lá ăn được tới những loại có công dụng chữa bệnh, và cả những loại cực độc cần tránh. Người Dao Đỏ quả thực đang nắm giữ cả một kho báu tự nhiên trong tay.
Từ bình dị tới sang trọng – Sapa chiều lòng tất cả
Sau những ngày trải nghiệm cuộc sống bình dị ở các thôn làng, tôi được mời tới những khu nghỉ dưỡng sang trọng. Hầu như tất cả các khu resort đẳng cấp ở Sapa đều có một điểm chung: tận dụng, khai thác tối đa cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ – từ đó tạo nên những công trình ôm trọn lấy cảnh sắc mây trời.
Khung cảnh “triệu đô” của các khu resort
Không ngoa khi gọi Sapa là “xứ sở tình yêu”, bởi làm gì có ai cầm lòng được trước sự hữu tình và nên thơ ấy?
Trải nghiệm nhất định phải thử trong đời – chinh phục đỉnh Fansipan, nóc nhà Đông Dương
Ảnh: sưu tầm
Đã đi Sapa thì hầu như ai cũng sẽ được mời leo đỉnh Fan.Và như một cái duyên, Quỳnh được tham dự lễ thượng cờ ở đỉnh núi cao nhất Đông Dương – khoảnh khắc mà tôi tin chắc rằng bất cứ ai khi chứng kiến cũng sẽ rưng rưng xúc động.
Chặng cuối – Sapa, nơi ấp ôm và nuôi dưỡng những tâm hồn nghệ thuật
Cơ duyên quen cô Quế Anh – một người chủ đầu tư – đã đưa chúng tôi tới một khu nghỉ dưỡng nghệ thuật biệt lập giữa núi rừng Tả Phìn.
Hoa hậu Ngọc Quỳnh trong khuôn viên khu nghỉ dưỡng nghệ thuật giữa lòng Tả Phìn
Thú thực, dù đã đi Sapa rất nhiều lần, nhưng tôi vẫn không khỏi sửng sốt khi bước chân vào một khu nghỉ dưỡng rộng hơn 18 hecta nằm sâu trong rừng núi với những công trình kiến trúc nghệ thuật như bảo tàng, sân khấu nước, vườn điêu khắc… Và một trong những điều tôi ấn tượng nhất không thể không kể đến là hầm rượu rộng 3 hecta, nằm sâu trong lòng hang động tự nhiên. Nơi đây tạo cho tôi cảm giác như lạc vào một thế giới khác, nơi nghệ thuật, thiên nhiên và con người hòa quyện.
Kết: Sapa – mỗi nơi tôi đi là một cuộc đời khác nhau
Trở về sau 10 ngày ở Sapa, tôi trở lại với cuộc sống thường nhật của mình – sau khi vừa trải qua nhiều cuộc đời ở nơi đất khách. Được sống cuộc đời của một cô gái H’Mông, cô gái Giáy, cô gái Dao, và cũng là một du khách, là một khán giả… , tôi tin rằng: đó là những trải nghiệm quý giá đến mức, dù có bao nhiêu tiền cũng chưa chắc mua được. Với tôi, Sa Pa không chỉ là một điểm đến – đó là một phần thanh xuân không thể nào quên.
Tác giả
Ngọc Quỳnh